PENDING
Edit word
Peer-review 🕵🏽♀📖️️️️
Contributions 👩🏽💻
Resources
Labeled content
EmojisImages
Videos
Storybook paragraphs containing word (203)
"“A ha! Hôm nay là ngày sinh nhật của Bơ! Bơ về nhà mình vừa tròn một năm.”"
Sinh nhật Bơ
"Hạt của trái mít xù xì?"
Cái Hạt Đi Lạc
"Hạt của trái cam mọng nước?"
Cái Hạt Đi Lạc
"Hạt của trái xoài ngọt ngào?"
Cái Hạt Đi Lạc
"Hạt của trái nhãn thơm phức?"
Cái Hạt Đi Lạc
"Nhưng từ nay, cả nhà có thêm một chỗ ngồi nghỉ và chơi đùa dưới bóng mát của cây."
Cái Hạt Đi Lạc
"Một thế giới của những ngọn núi cao vút,"
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Ta cố gắng biến cuộc sống của mình trở nên dễ dàng hơn, và dễ dàng hơn nữa với những công cụ có thể làm ra mọi vật chất lượng hơn."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Mái nhà của chúng ta đang phải trả một cái giá rất đắt."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Loài người đã kiến tạo nên chúng. Đây là câu chuyện về cách chúng ta làm điều này. Là câu chuyện về cách chúng ta phản bội lại chính mái nhà của mình, Trái Đất."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Đó là khi lớp băng khổng lồ bao phủ hầu hết bán cầu bắc và nhiều nơi ở bán cầu nam rút dần về phía hai cực bắc và nam, thế giới bước vào một kỷ nguyên của sự phong phú."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Kim tự tháp Giza, các thành phố của nền Văn minh lưu vực sông Ấn, Đế quốc Maurya và Đế chế La mã - tất cả đều xuất hiện vào thế Toàn Tân."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Những điều đó trở thành hiện thực là nhờ sự phổ biến của nông nghiệp và giao thương. Chúng ta trồng cây, tạo ra vật dụng, trao đổi hàng hoá qua lại. Chúng ta phát triển thịnh vượng."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Tổ tiên chúng ta bắt đầu khai phá rừng để tạo đất trồng cây, thật chậm rãi, dấu chân của họ ngày một mở rộng. Kể cả vậy, đa phần rừng ở Châu Âu, Bắc Mỹ và Nam Á vẫn bao phủ dày đặc."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Mọi việc diễn ra chậm rãi suốt hàng ngàn năm. Tác động của con người lên môi trường còn là một nhân tố nhỏ bé. Trái Đất vẫn đủ tài nguyên để thay thế những thứ đã cạn kiệt."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Nhưng nhiều thế kỷ trôi qua, tốc độ sử dụng nguồn tài nguyên Trái Đất của chúng ta ngày một nhanh hơn."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Kỷ nguyên Công nghiệp, kỷ nguyên của máy móc, bắt đầu."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Chúng ta đốt nhiên liệu hoá thạch, như than đá và dầu mỏ, để cung cấp năng lượng cho máy móc làm việc thay ta. Diện mạo của chúng ta thời nay đều xuất phát từ Cách mạng nền Công nghiệp. Xe hơi, máy bay, điện thoại di động, tàu vũ trụ, máy tính, tất cả chúng đều khởi đầu từ 250 năm trước."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Trong khi thắp lên tia sáng cho sự tiến bộ của loài người, mặt tối của nó cũng đồng thời được bộc lộ: biến đổi khí hậu."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Hoá thạch là gì? Hành tinh này đã là nhà của nhiều thực vật và động vật với sự đa dạng gây choáng váng. Tất cả cây cối và sinh vật, kể cả loài người, chủ yếu được cấu tạo từ cacbon. Khi chết đi, cùng với sự thay đổi của lục địa, phần thân xác còn lại sẽ trở về lòng đất, và nằm dưới đó. Trải qua hàng ngàn năm, chúng hoá thành các dạng của cacbon: than đá, khí ga, dầu mỏ. Đây là cách hoá thạch tích trữ của Trái Đất được hình thành."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Chúng trở thành nền tảng cho sự phồn vinh thời hiện đại. Với mọi thứ ta dùng hằng ngày, ta đều cần đốt than đá và dầu mỏ. Chúng ta đào sâu vào ruột Trái Đất, khai thác than đá, trích xuất xăng dầu, và đốt chúng. Chúng ta tận hưởng cuộc sống. Nhưng chúng ta đã đào quá nhiều và đốt quá nhiều, đến mức làm lệch đi sự cân bằng của thế Toàn Tân."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Ta đốt càng nhiều than đá và dầu mỏ, ta thải ra càng nhiều khí CO2 hơn. Khí sẽ tích tụ trong bầu khí quyển. Khí CO2 sẽ giữ lại sức nóng của Mặt Trời. Và biến thế giới dần nóng lên. Thế giới biến thành một cái lò nướng, và nhiệt độ của nó làm biến đổi khí hậu. Trái Đất đang dần trở thành một nơi không thể sống được."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Rồi đến con cá thứ ba, con cá to nhất mà hai bạn từng thấy. Munia cười nói, "Con cá này to hơn cả bàn chân của Appa!""
"Cá của tớ!" "Không, cá của tớ chứ!
"- Chẳng mấy chốc cây Đậu Đỏ của tớ sẽ lẩn thật nhanh."
Đậu Đỏ Ơi
"Hic, sao cây Đậu Đỏ của mình yếu"
Đậu Đỏ Ơi
"- Con phải xin lỗi cả bản Sách nữa, vì con đã bỏ rơi bạn ấy, dù bạn ấy rất cần thiết cho Đậu Đỏ của con."
Đậu Đỏ Ơi
"Đó là vì sao Mẹ hay gọi tớ là "Cô kiến trúc sư bé nhỏ" của mẹ."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Ngôi nhà của bạn có thể ở trong một khu rừng đầy-cây-cối, một sa mạc cực-kì-nóng, hay một ngọn núi cao-vời-vợi."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Nhà của bạn có thể có hình dạng và kích thước bất kì."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Hay là một ngôi nhà cực kì ấn tượng như của tớ."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Lều Mông Cổ: được tìm thấy ở Mông Cổ, loại lều này được dựng từ khung gỗ và thảm dày. Các phần của lều đủ nhẹ để chở trên lưng ngựa và bò rừng."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Toda dogle: Một túp lều hình nửa thùng gỗ của bộ lạc Toda, chúng được làm từ gậy, tre và rơm. Họ có một lối vào nhỏ để chui vào giúp bảo vệ họ khỏi động vật hoang dã. Người Toda sống ở vùng đồi Nilgiri Nam Ấn Độ."
Ngôi nhà tuyệt nhất
"Khi tớ làm tàu ngầm của tớ,"
Khi mà tớ lớn lên
"Tớ vẫn chưa dừng lại đâu! Tiếp theo, tớ sẽ làm một rô-bốt. Tên của bạn ấy sẽ là Gogo."
Khi mà tớ lớn lên
"Nó sẽ bảo vệ máy tính và mạng thông tin khỏi những kể xấu muốn đánh cắp bí mật của người khác."
Khi mà tớ lớn lên
"Những kỹ sư xây nên thế giới của chúng ta"
Khi mà tớ lớn lên
"Những kỹ sư lên kế hoạch, thiết kế và xây dựng nên thế giới xung quanh chúng ta. Họ làm ra máy tính, các cỗ máy, các công trình và những nguyên vật liệu giúp cho cuộc sống của chúng ta dễ dàng hơn. Ai đã làm nên cái ti vi ở nhà chúng mình? Ai đã làm ra những chiếc ô tô, xe bus trên đường phố? Ai đã làm ra mấy chụp X quang ở trong bệnh viện? Tất cả chúng được làm ra từ bàn tay của những người kỹ sư."
Khi mà tớ lớn lên
"Hashim "Làm sao mình rút sạch nước của quả xoài?""
Hashim Cứu Những Quả Xoài
"Đây là nhà của mình. Bố, mẹ và Cheena cùng sống ở đây."
Cô mèo sạch sẽ
"Cheena là bạn thân nhất của mình. Mình thường đợi bạn ấy đi học về."
Cô mèo sạch sẽ
"Mặc dù bàn tay phải của Tèo nhỏ hơn bàn tay trái rất nhiều nhưng Tèo vẫn ước mơ trở thành họa sĩ và vẽ những bức tranh thật đẹp."
HỌA SĨ TÈO NHÍ
"Nhưng bàn tay phải của Tèo không cầm được cọ. Nó cứ trơn tuột, rơi khỏi tay cậu."
HỌA SĨ TÈO NHÍ
"“Bản của Mây xấu như con mèo màu tro.”"
Biển Ở Đâu?
"Thầy giáo từ xa đến dạy cái chữ và cái đếm. Chẳng ai biết bản của thầy ở đâu."
Biển Ở Đâu?
"Ồ! Hóa ra bản của Mây cũng đẹp quá thầy ạ!"
Biển Ở Đâu?
"Nhưng...Mây vẫn chưa thấy biển của thầy."
Biển Ở Đâu?
"Mế : Cách gọi mẹ của một số dân tộc ít người ở miền Bắc Việt Nam."
Biển Ở Đâu?
"Người Thái, người H’mông : Tên của hai dân tộc ít người ở Việt Nam."
Biển Ở Đâu?
"Thời điểm tôi thức giấc, cũng là lúc mặt trời đã lên. Tôi ngước nhìn xung quanh, tự hỏi bản thân đang ở đâu, và rồi chợt nhớ ra. Tôi là một cô rùa biển con - loài rùa vích - nằm giữa thế giới màu xanh dương bao la, hay còn được biết đến với cái tên đại dương. Bao phủ khắp các hướng là sắc xanh dương và xanh lục, ánh nắng ban mai len lỏi qua những đám mây. Tôi rút chân chèo của mình xuống dưới cơ thể và trôi bồng bềnh trong chốc lát, để mặc dòng chảy cuốn đi."
Truyện Loài Rùa
"nơi sinh sống của rất nhiều bạn rùa khác. Ai cũng đều nói Rạn san hô"
Truyện Loài Rùa
"là chốn thần tiên của đại dương. Họ bảo rằng nơi đó được lấp đầy"
Truyện Loài Rùa
"Chú rùa lớn bắt gặp ánh nhìn của tôi. "Ngạc nhiên à?" chú vui vẻ lầm bầm. "Không cần phải vậy. Ta chỉ là loài rùa da thôi.""
Truyện Loài Rùa
"Tôi dè dặt hỏi "Thưa chú, có thô lỗ quá không nếu cháu hỏi về cân nặng của chú?""
Truyện Loài Rùa
"Tôi chợt rùng mình. Tôi rất ghét việc phải bò trên dãy san hô. Cát mềm là thứ duy nhất tôi muốn trườn chiếc bụng mềm của mình lên."
Truyện Loài Rùa
"Bất chợt vào một ngày, cứ như vậy, tôi đã trưởng thành và đã đến lúc để khởi hành. Làm sao tôi biết được là đã đến lúc? Tôi cũng không rõ. Có điều gì đó sâu bên trong đã mách bảo tôi. Tôi tự biết rằng mình phải bơi về hướng Bắc cùng tất cả rùa biển khác, dọc theo bờ biển phía đông Ấn Độ cho đến khi chúng tôi đến Orissa, và đẻ trứng của mình trên bãi cát mềm mại nơi đó. Có một chiếc la bàn nhỏ trong đầu tôi sẽ dẫn lối cho tôi."
Truyện Loài Rùa
""Chỉ có 2000 ki-lô-mét thôi," chú rùa quản đồng thủ thỉ, rồi chú bơi theo một hướng khác. Đồ khoe mẽ! Chỉ bởi vì rùa quản đồng như cậu ấy đôi khi phải bơi gần 15.000 ki-lô-mét để đẻ trứng (từ California, bơi xuyên Thái Bình Dương đến đất nước Nhật Bản)! Tôi làm ngơ cậu ấy, tiếp tục ngấu nghiến món cá chuồn khoái khẩu của mình."
Truyện Loài Rùa
"Tôi bơi cẩn trọng hết sức có thể, cố tránh tất cả những tấm lưới, đặc biệt là tấm lưới kéo kinh hoàng. Tôi lèo lái thoát khỏi tất cả chúng, nhưng vài người bạn của tôi thì không may mắn được như vậy."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng thì tôi đã đến vùng biển của Gahirmatha, nơi được loài rùa biển chọn làm tổ nhiều hơn hẳn những nơi khác trong vùng đại dương Ấn Độ."
Truyện Loài Rùa
"Đã đến lúc cho chiếc tổ đầu tiền của tôi."
Truyện Loài Rùa
"Phía sau bãi biển là một đồi cát lớn cùng vài bụi cây. Tôi được nghe kể về một khu rừng lớn nằm sau bãi biển, nó tên là Bhitarkanika, ngôi nhà của cá sấu nước mặn, rắn hổ mang chúa và muôn loài động vật khác."
Truyện Loài Rùa
"Tại góc sau khi đã cân nhắc, tôi giũ hết cát khô trên thân, và đào một hố lớn bằng chân chèo sau của tôi. Tôi vô cùng chú trọng vào việc thực hiện nó thật chính xác. Chân chèo của tôi thế chỗ nhau liên tục, xúc một đùn cát và hất ra ngoài."
Truyện Loài Rùa
"Tôi nhẹ nhàng che phủ trứng của mình bằng cát và đè phẳng bằng cơ thể của tôi. Cuối cùng tôi phủi cát xung quanh để đảm bảo không ai tìm ra tổ của mình."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng, tôi đã tìm được một góc thông thoáng, và đào chiếc tổ của mình. Con rùa cạnh tôi trông rất vội vàng, cô ấy bắt đầu đẻ trứng ngay cả trước khi cô đào xong tổ của mình."
Truyện Loài Rùa
"Không ai thực sự biết tại sao chúng tôi làm vậy. Nhưng làm vậy là cần thiết, bởi hàng triệu con non sẽ chui ra khỏi vỏ cùng lúc. Bằng cách này, rất nhiều sinh vật bé nhỏ sẽ thoát khỏi móng vuốt của loài chim, cua và chó rừng. Ngày nay, dĩ nhiên là chúng tôi còn được loài người trông chừng giúp chuyện này."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng, đã đến lúc rời đi và trở về vùng đất kiếm ăn của tôi. Tôi sẽ dành một hoặc hai năm ở lại đây, ăn uống và lấy năng lượng cho một hành trình đến Gahirmatha tiếp theo. Mặt khác, Rùa Xanh đôi khi cần năm đến sáu năm ăn uống lại sức cho hành trình làm tổ tiếp theo."
Truyện Loài Rùa
"Ôi, sẽ có những loài cá lớn và bé ngoài đó nhăm nhe tóm lấy chúng, còn có cả hải âu và đại bàng nữa, nhưng sẽ có những chú trốn thoát được. Bơi ra vùng biển rộng lớn nơi chúng có thể tìm tảng bè rong biển cho riêng mình, căn nhà nổi của chúng trong nhiều năm."
Truyện Loài Rùa
"Và rồi chúng sẽ lớn lên, và có lẽ chúng sẽ đến vùng đất của tôi. Có lẽ chúng tôi sẽ gặp nhau, nhưng dĩ nhiên là tôi sẽ không nhận ra chúng."
Truyện Loài Rùa
"Dẫu vậy, tôi rất vui khi biết chúng đang đâu đó ngoài kia, và rằng một ngày nào đó chúng sẽ trở lại chính bãi biển này để làm tổ trứng của riêng mình, và tạo ra khởi đầu cho một hành trình sống tươi đẹp mới."
Truyện Loài Rùa
"Rùa biển đang trong tình trạng báo động đỏ trên toàn thế giới vì nhiều lý do. Một vài loài rùa bị giết làm thịt, với món ăn phổ biến là súp rùa. Mai của đồi mồi được dùng để làm nguyên liệu chế tạo gọng kính và phụ kiện cho tóc. Rất nhiều trứng rùa và con non là mồi của nhiều loài động vật như chó và quạ. Nhưng mối nguy lớn nhất đến từ việc đánh bắt. Nhiều loài rùa biển vô tình bị mắc vào những tấm lưới đánh bắt cá, bị mắc cạn và dẫn đến cái chết."
Truyện Loài Rùa
"* Hướng dẫn người lớn trong khu vực của bạn về ánh sáng đèn đường hoặc những thiết bị đèn khác gần bãi biển có thể gây hại cho rùa non - khi chúng nở, rùa non sẽ biết đâu là hướng biển nhờ vào ánh trăng phản chiếu lên mặt nước, vậy nên nếu có ánh sáng khác chiếu gần đó, chúng sẽ bị rối và đi về sai hướng, điều có thể dẫn đến nhiều nguy hiểm."
Truyện Loài Rùa
"Khỉ nói: “Bánh của Hổ thơm điếc mũi!”"
TIỆM BÁNH CỦA HỔ
"Cuối cùng, mọi người không cảm thấy sợ Hổ nữa. Tiệm bánh của chú ngày càng đông khách."
TIỆM BÁNH CỦA HỔ
"Cam của mẹ Hươu thường được bác Gấu mua để làm mứt ăn với bánh mì."
Nắng Ơi Là Nắng
"...gặp Mặt Trời. Hươu con bỗng thấy Mặt Trời trông thật giống một trái cam trong khu vườn của mẹ."
Nắng Ơi Là Nắng
"Cuối cùng, bố cũng nhận được lời nhắn của Xanh."
Xanh thật là xanh
"Chuyện có tên là, “Tết của Đậu Xanh”."
Tết của Đậu Xanh
"Tết của em đang về."
Tết của Đậu Xanh
"Nhân thập cẩm trứng muối Nhân đậu xanh hạt sen Ăn mát lòng ngọt tuổi Những mùa trăng của em."
Tết của Đậu Xanh
"Ba người bạn của ảnh cùng chơi chung."
Anh em nhà tớ
"Bảy màu sắc của cầu vồng là những màu nào?"
7 màu sắc cầu vồng
"Vậy thì 7 màu sắc của cầu vồng là những màu nào nè?"
7 màu sắc cầu vồng
"Ngày xửa ngày xưa có một năm thời tiết thuận lợi, mùa màng tươi tốt. Cuộc sống của muôn loài đều ấm no hạnh phúc"
Châu Chấu đá Voi
"Trống Cưỡng bay chuyền từ thấp lên tận cây chò cao nhất. Trống Cưỡng đậu chờ Mặt Trời ở đấy. Trống Cưỡng nghĩ đến khu rừng già tối tăm ẩm ướt tít dưới kia. Nó thương các bạn rừng của nó. Bất giá Trống Cưỡng kêu to: "Trời đất ơi... ơi!..." Kì lạ thay, Trống Cưỡng vừa dứt tiếng kêu thứ ba thì Mặt Trời đường bệ hiện ra."
Tiếng gọi Mặt Trời
"Ông Mặt Trời khen Trống Cưỡng dũng cảm và đính lên đầu nó một cụm lửa hồng, ông cũng không quên tô điểm cho bộ lông của chú những màu vàng, tía. Trống Cưỡng vui sướng bay về khu rừng. Chú bay tới đâu ánh sáng theo đến đấy. Từ bấy giờ trở đi, sớm sớm, cứ khi Gà Trống cất tiếng gáy là Mặt Trời tươi cười hiện ra, phân phát ánh sáng cho mọi người, mọi vật."
Tiếng gọi Mặt Trời
"- Bố của con đâu rồi? Mẹ Gà ru khe khẽ:"
Gà con tìm bố
"- Bố của con đâu rồi? Chân Gà mẹ bơi bới:"
Gà con tìm bố
"- Bố của con đâu rồi? Mặt mẹ Gà chín đỏ Cục tác thay trả lời."
Gà con tìm bố
"- Bố của con đâu rồi? Cuối cùng mẹ phải nói Điều khó nói từ lâu:"
Gà con tìm bố
"Những ai mào trên đầu Như mặt trời đỏ chói Gặp, con nhớ chào hỏi Bố của con đấy thôi."
Gà con tìm bố
"Xin phép mẹ đi chơi Gặp cây mào gà đỏ Mặt Gà con hớn hở Bố của con đây rồi!"
Gà con tìm bố
"Từ đó, Út Mơ ngày nào cũng dậy sớm theo các anh các chị, theo tiếng gáy gọi của ông nội: "Ò ó o!""
Gà Mơ đi hội
"Na rất yêu chú lạc đà bông của mình. Nấm cũng có hươu cao cổ làm bạn thân. Thỉnh thoảng, Nấm cũng muốn chơi cùng lạc đà bông."
Lạc đà bông đi tắm
"– Ha ha, hươu cao cổ của em vẫn khô keng! – Nấm sung sướng. – Này thì khô này! – Na hét lên."
Lạc đà bông đi tắm
"NHÀ XUẤT BẢN KIM ĐỒNG 55 Quang Trung - Hà Nội. ĐT: 04 3943 4730 - 04 3942 8632 - FAX: 04 3822 9085 Internet web site: http://www.nxbkimdong.com.vn - Email: kimdong@hn.vnn.vn TRUNG TÂM SÁCH KIM ĐỒNG MIỀN TRUNG 102 Ông Ích Khiêm - TP. Đà Nẵng. ĐT: 0511 3812 333 - 0511 3812 335 - FAX: 0511 3812 334 Email: mtkimdong@dng.vnn.vn CHI NHÁNH NXB KIM ĐỒNG 268 Nguyễn Đình Chiểu - TP. Hồ Chí Minh. ĐT: 08 3930 3832 - FAX: 08 3930 5867 Email: cnkimdong@nxbkimdong.com.vn __________________________ Chịu trách nhiệm xuất bản: PHẠM QUANG VINH Chịu trách nhiệm bản thảo: NGUYỄN HUY THẮNG Biên tập: TRẦN HÀ Tranh: NGUYỄN THANH HÀ - Biên soạn: HỌA MI (Phóng theo tiểu thuyết của PHẠM VIẾT LÂM) Trình bày bìa: QUỐC CƯỜNG Sửa bài: MINH THỦY ________________________________ In 4000 bản - Khổ 14 cm x 17 cm - Tại XN In Bao Bì VPC Số xuất bản: 05-2010/CXB/383-161/KĐ cấp ngày 2/12/2009 In xong và nộp lưu chiểu tháng 4/2010"
Chim Sâu dũng cảm
"Một hôm Gà Mơ hỏi mẹ: "Mẹ của con là mẹ. Thế còn mẹ của mẹ là..." "...Là bà ngoại của con. - Gà mẹ trả lời và kể tiếp: - Hồi con còn bé, bà ngoại thường dắt các cháu đi chơi, kiếm thức ăn cho các cháu, dạy các cháu cách tránh lũ diều, quạ... Nhưng con sẽ chẳng bao giờ gặp được bà ngoại nữa! Bà ngoại khuất núi đã lâu rồi!""
Bà của Gà Mơ
"Gà bà thấy có kẻ mổ cháu mình vội xù lông vừa che chở cho cháu vừa nghiêm giọng mắng: "Cháu là con cái nhà ai mà lại bắt nạt cháu ta thế?" Gà Mơ liền kể lại nỗi nhớ bà của mình và nói: "Bà ơi, giá mà bà cháu còn… Giá mà cháu có bà như em Đuôi Cong thì thích quá!""
Bà của Gà Mơ
"Gà bà lắng nghe Gà Mơ và gật gù: "Cháu ngoan quá! Chắc cháu yêu quý bà ngoại cháu lắm! Từ giờ cháu cứ đến chơi với đàn cháu của bà cho vui, và kèm cặp thêm cho em Đuôi Cong. Mẹ của đám trẻ còn đang bận ấp lứa trứng mới nên bà không thể rời mắt khỏi mất đứa cháu nghịch ngợm và nhõng nhẽo này được!""
Bà của Gà Mơ
"Thỏ con bị một quả chín rơi bộp xuống đầu. Đến lúc này Thỏ mới hiểu ra. Chú ngượng ngùng vì sự ngu dốt của mình. Bò và Lợn cũng xấu hổ vì cả tin nên bị một trận sợ hão, chạy mệt suýt chết!"
Nỗi sợ của Thỏ Con
"– Không đâu, Bo mới là cá mập của bọn em!"
Ai là cá mập?
"– Á… Tun Tun, sao mày cắn rách bóng của tao? Mày sẽ bị phạt, không được vào nhà nữa!"
Đi tìm Tun Tun
"A! Vòng tay của chị!"
Xem tớ nhảy đây
"– Anh Tít, kem của bọn em đâu mất rồi?"
ĐỔI Kem
"Voi Con nghe thấy tiếng khóc của Miu và Cún. Voi Con nhìn thấy củ khoai đang chạy như bay. Voi con lập tức đuổi theo để bắt củ khoai."
Miu, Cún và củ khoai
"Miu và Cún nhìn những đám mây. Hai bạn chẳng thấy ông Mặt Trời đâu nữa. Rồi cơn mưa ập tới. Mưa làm ướt hai bạn nhỏ. Mưa làm ưới cả cặp sách của các bạn nữa."
Miu, Cún và cơn mưa
"Rồi cả ba bạn cùng nhau đi học. Đi dưới chiếc ô của Voi Con, các bạn chẳng còn lo bị mưa làm phiền nữa."
Miu, Cún và cơn mưa
"Cả nhà tớ cùng tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho Socheata. Đó chính là chị gái của tớ."
Gia đình thương yêu
"Đây là nhà của Miu."
Miu và Cún: Miu đâu rồi nhỉ?
"Lưu ý cho giáo viên và phụ huynh: Đôi khi trẻ gặp khó khăn khi thể hiện cảm xúc của mình. Cuốn sách này có thể giúp trẻ nhận biết những cảm xúc khác nhau, nói về các tình huống với cảm xúc cụ thể và gọi tên những cảm xúc khác chưa được nhắc tới. Thầy cô và cha mẹ cũng có thể khuyến khích trẻ chia sẻ cách kiểm soát những cảm xúc như giận dữ và tổn thương bằng các câu hỏi như: Vì sao con tức giận? Con sẽ làm gì khi buồn? Con sẽ nói chuyện với ai khi bực tức?"
Bạn cảm thấy thế nào?
"Nhưng thức ăn của Sư Tử lại khác. Sư Tử ăn thịt, còn các con vật kia thì ăn cây cỏ."
Loài vật ăn gì nhỉ?
"Thế Dũng đi đâu? Dũng lại đang tìm chú bê con của mình."
Các Bạn Ấy Ra Cánh Đồng
"Thế chú bê con của Dũng đi đâu? Nó còn mải đuổi theo chú chim non."
Các Bạn Ấy Ra Cánh Đồng
"Mời các bạn đọc thêm phiên bản tiếng Anh của tác phẩm này nhé!"
Vịt Con và Gà Chíp
"Mời các bạn cùng đọc phiên bản tiếng Anh của tác phẩm này nhé!"
Vịt Con và Gà Chíp
"Tác giả Durga Lal Shrestha là một nhà thơ nổi tiếng, từng giảng dạy tại trường Kanya Mandir trong thập niên 50 và 60 của thế kỉ 20."
Vịt Con và Gà Chíp
"Ngày thứ sáu của kì nghỉ đúng vào thứ Sáu. Mình theo bố ra chợ."
Bảy ngày nghỉ lễ
"Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con chiêm ngưỡng chiếc áo nổi tiếng của lễ hội rồi. Nó ngắn hơn áo của mẹ, của con và của tất cả mọi người."
Lễ hội Phục Trang
"Là tóc của Goma sao?"
Đi thăm vườn thú
"Ồ! Ra là đuôi của anh ngựa."
Đi thăm vườn thú
"Tay của Goma kìa?"
Đi thăm vườn thú
"À! Ra là tay của bạn khỉ."
Đi thăm vườn thú
"Chà, giống áo của Goma quá."
Đi thăm vườn thú
"Ối! Ra là lưng của cô hổ."
Đi thăm vườn thú
"Túi của Goma thì phải?"
Đi thăm vườn thú
"Veha thức dậy thật sớm và nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời thật tĩnh lặng và trong xanh. Quả là một ngày đẹp trời để bay! Cả tuần vừa rồi, Veha và bạn của cậu là Akra đã thử nghiệm những bản thiết kế máy bay giấy và cuối cùng họ đã tìm ra bản tốt nhất dành cho cuộc thi ngày hôm nay."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Chậm thôi con,” mẹ thở dài. “Nhớ là hôm nay chú Borey sẽ đến đấy nhé!” Chú Borey là lí do khiến Veha mê mẩn máy bay. Chú là phi công và chú đã dành nhiều giờ đồng hồ để kể cho Veha về các hành trình của chú trong buồng lái và đến thăm những vùng đất xa xôi. Veha nghĩ chú Borey có công việc tuyệt vời nhất trên thế gian!"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Con biết rồi ạ,” Veha nói to khi cậu lao ra khỏi nhà, bỏ lại đống lộn xộn trên bàn. Veha không muốn đến muộn. Cậu phải nói với Akra rằng hôm nay là một ngày tuyệt vời để thử nghiệm mẫu thiết kế máy bay giấy cánh ngắn phản lực siêu tốc của hai đứa."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Nhưng khi Veha đến trường, Akra lại có một ý tưởng khác. “Veha!” Akra nói. “Hôm nay là một ngày đẹp trời để mình dùng thiết kế máy bay giấy cánh dài siêu lượn. Nó sẽ bay được hết chiều dài của bãi cỏ.” “Chắc chắn là không,” Veha trả lời. “Bọn mình sẽ dùng chiếc phản lực cánh ngắn.""
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Veha!” Một giọng nói quen thuộc vang lên. “Cháu ổn chứ?” Chú Borey chỉn chu trong trang phục phi công, đầu đội mũ tiến lại gần Veha. “Chú cứ nghĩ sẽ được nhìn thấy nụ cười tươi của cháu cơ đấy.” “Bạn Akra muốn gấp kiểu máy bay siêu lượn thay vì máy bay phản lực, cho nên bạn ấy đã bỏ cuộc ạ.” Veha trả lời. “Giờ thì cả ngày hôm nay đã bị phá hỏng! Cháu sẽ không được đến sân bay và chơi phi máy bay nữa.”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Một phi công cũng cần có khả năng làm việc tốt trong nhóm nhỏ nữa,” chú Borey tiếp lời. “Cháu đã từng lắng nghe Akra chưa? Cháu nghĩ bạn ấy cảm thấy thế nào?” “Cháu đã chặn lời của Akra và không để cho bạn chia sẻ ý kiến,” Veha buồn bã. “Đó là một điều không tốt ạ.” “Hãy đi tìm Akra đi," chú Borey gợi ý."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Nhưng bọn cháu nên chọn chiếc máy bay nào để tham gia cuộc thi ạ?” Veha hỏi chú Borey. “Các phi công luôn phải xem xét điều kiện thời tiết và điều chỉnh kế hoạch cho phù hợp,” chú Borey đáp. “Chiếc cánh dài của máy bay siêu lượn sẽ tạo ra nhiều lực nâng hơn,” Akra nói. “Chúng ta đã biết đấy là cách để chiếc máy bay bay ổn định trên bầu trời!”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
""Và bởi vì hôm nay không có gió, những chiếc cánh to hơn sẽ không bị thổi bay đi,” Veha nói thêm. Vậy là Veha và Akra liền chạy ra bàn và gấp chiếc máy bay siêu lượn của họ."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Chú nghĩ sao ạ?” Veha thắc mắc. “Thiết kế của hai đứa có vẻ rất ổn!” Chú Borey nhẹ nhàng nói. “Nhưng phi công luôn cần thời gian để đảm bảo mọi chi tiết đều được xem xét và hoàn thiện chính xác.” Sau khi kiểm tra máy bay, Akra nói. “Bọn mình nên gấp những chiếc cánh cẩn thận hơn.”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Vài phút sau, Veha lo lắng bước tới vạch xuất phát. Những chiếc máy bay giấy khác đang nằm rải rác trên cỏ. Tất cả đều đâm xuống bãi cỏ! “Akra, cậu vốn có một cú phóng rất tuyệt mà,” Veha nói. “Cậu có muốn thử phóng chiếc máy bay của bọn mình không?” “Có!” Akra reo lên thích thú."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Đầu tiên, chiếc máy bay cánh dài lướt thật cao, sau đó lao xuống. Nhưng đôi cánh dài của nó gặp được một luồng gió nhỏ, giữ nó bay là là ngay trên mặt đất. Đám đông reo lên vì chiếc máy bay cánh dài vẫn tiếp tục cất cánh bay. Cuối cùng, nó lướt tới tận cuối bãi cỏ."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
""Quả là một cú phóng tuyệt vời!” Veha trầm trồ. “Cậu làm được rồi!” “BỌN MÌNH đã làm được!” Akra đáp lại. “Thiết kế của bọn mình là đỉnh nhất!” Veha và Akra vô cùng phấn khởi. “Chúng ta sẽ đến sân bay!” Đôi bạn reo lên với nhau. “Và một ngày nào đó, các con sẽ là những phi công tuyệt vời,” chú Borey mỉm cười hài lòng."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Ba nói: "Đây là nhà của ba.""
Nhà này của ai thế?
"Nhưng chẳng phải đây cũng là nhà của chim sẻ đang sống trong lỗ nhỏ của ngôi nhà ư?"
Nhà này của ai thế?
"Mẹ nói: "Đây là nhà của mẹ.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây cũng là nhà của chim sáo đang ở trên mái nhà ư?"
Nhà này của ai thế?
"Bà nói: "Nhà này là của bà.""
Nhà này của ai thế?
"Nhưng chẳng phải đây cũng là nhà của chú gà trống đang ở trong chuồng hay sao?"
Nhà này của ai thế?
"Ông nói: "Đây là nhà của ông.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây là nhà của chị én đang sống ở ngay phía ngoài cửa kia ạ?"
Nhà này của ai thế?
"Bác nói: "Đây là nhà của bác.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây cũng là nhà của chú chim bồ câu trên cành cây kia hay sao?"
Nhà này của ai thế?
"Dì nói: "Nhà này là của dì.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây cũng là nhà của bầy ong ở trong tổ hay sao?"
Nhà này của ai thế?
"Anh nói: "Ngôi nhà này là của anh.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây cũng là nhà của chú mèo hay đuổi chuột kia ư?"
Nhà này của ai thế?
"Chị nói: "Đây là nhà của chị.""
Nhà này của ai thế?
"Chẳng phải đây cũng là nhà của những cô bò đang ở ngoài chuồng kia hay sao?"
Nhà này của ai thế?
"Tất cả cùng nói: "Đây là nhà của tôi. Nhưng không chỉ của riêng tôi, mà của tất cả chúng ta.""
Nhà này của ai thế?
"Tôi nói: "Ngôi nhà này là của tôi, nhưng cũng là của những người khác nữa!""
Nhà này của ai thế?
"Nếu con chó không đi theo bố về nhà, thì nó đã không gặm mất bài tập của em."
Lỗi tại con mèo!
"Em muốn nói là con chó đã gặm mất bài tập của em sao?"
Lỗi tại con mèo!
"Vâng thưa cô, tất cả là lỗi của con mèo!"
Lỗi tại con mèo!
"Cả hội đều biết rằng Tê giác chỉ có thể ra được lá với bàn chân to tướng của mình. Vì vậy, chúng đều cố ý ra kéo. Và thế là Tê giác phải làm người đi tìm."
Trốn Tìm
"Khỉ đã trèo lên ngọn cây. Tê giác vui mừng khôn xiết. " Bạn Khỉ, bạn có một cái đuôi thật dài!" cô bé gọi với lên. "Tớ có thể nhìn thấy nó rất rõ!" Còn Sóc đã ẩn mình trong thân cây. Tê giác cười. "Sóc ơi, tớ có thể nhìn thấy cái đuôi bông xù của cậu!""
Trốn Tìm
"Còn Vẹt lại tự tin ẩn mình trên một cành cây. Nhưng lông của ấy rất sáng nên việc tìm ra cậu ấy dễ ợt. Thế là Tê giác đã tìm thấy một nửa số động vật tham gia trò chơi rồi!"
Trốn Tìm
"Rùa thì ẩn mình trong cái mai của mình, giả vờ như một tảng đá. Phía đối diện, Ếch náu mình giữa một đám bụi rậm. Nhưng Tê giác đã nhìn thấy cả hai."
Trốn Tìm
"Tê giác tìm kiếm Thằn lằn ở khắp mọi nơi. Chẳng bao lâu sau, bàn chân của cô bé đã mỏi rã rời!"
Trốn Tìm
"Cuối cùng, Tê giác cúi đầu nhìn xuống hồ. Đột nhiên, cô bé kêu lên, "Tắc kè! Tớ đã tìm thấy cậu!" Tắc kè cười toe toét. "Tớ đã trốn ngay trên sừng của cậu đây này! Khá thiên tài, phải không nào?""
Trốn Tìm
"Lần này, Thỏ Nâu gặp Chuột con. Chuột con cũng không tin Thỏ Nâu là thỏ. Thỏ Nâu nài nỉ: "Hãy nhìn tôi đi. Nhìn vào đôi tai, đôi chân của tôi này.""
Tớ chính là Thỏ đây!
"Ôi không phải. Bon nhìn nhầm cuộn len là quả bông của gối ôm."
Gối ôm đâu nhỉ?
"Con yêu à, gối ôm của con đây cơ mà. Giờ thì hai bạn cùng lên giường đi ngủ nhé!"
Gối ôm đâu nhỉ?
"Bạn biết không? Bạn cần ngồi bên trong tên lửa để đi vào vũ trụ. Có nhiều loại tên lửa khác nhau, nhưng loại phổ biến nhất là loại mà Gon và con mèo của cô ấy đi vào. Tên lửa đưa họ đến Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS), là nhà của Gon trong không gian suốt hai tháng. Họ sử dụng một tàu vũ trụ tên là Soyuz để trở về Trái Đất từ ISS. Có cả tàu vũ trụ đi từ Trái Đất lên ISS chở thực phẩm và nước đóng gói đặc biệt, và 16 thứ khác mà các phi hành gia cần để sống ở đó. Gon phải cẩn thận với việc sử dụng nước bên trong trạm vũ trụ. Mỗi giọt nước đều rất quý giá."
Chuyến du hành mừng sinh nhật
"Gon và các vật thể khác bên trong ISS lơ lửng như bóng bay. Bất cứ thứ gì không được cố định lại sẽ trôi nổi vì chúng dường như trở nên không trọng lượng trong không gian. Điều này xảy ra bởi vì chính trạm vũ trụ và mọi thứ bên trong nó luôn rơi rất nhanh về phía Trái Đất. Chính việc rơi với tốc độ nhanh này khiến Gon cảm thấy không trọng lượng. Nhưng nếu chúng đang rơi, tại sao mọi thứ không rơi xuống Trái Đất? Đó là bởi vì hành tinh của chúng ta có hình tròn, cũng như ISS và mọi thứ bên trong nó liên tục rơi xuống, bề mặt Trái Đất cong tròn khỏi chúng và chúng không bao giờ chạm tới mặt đất. Không có vòi nước bên trong ISS vì nước không thể chảy xuống trong môi trường không trọng lượng. Vì vậy, Gon phải dùng một loại dầu gội đặc biệt không cần gội lại, và cô bé cũng nuốt luôn cả kem đánh răng của mình. Nếu Gon để hở một túi nước do nhầm lẫn, các giọt nước sẽ trôi nổi khắp trạm vũ trụ và kết hợp lại tạo thành một quả cầu nước lớn."
Chuyến du hành mừng sinh nhật
"Những chú cá hề này canh giữ khư khư ngôi nhà hải quỳ của mình, nhưng cuối cùng chúng cũng để cho tôi chụp vài bức ảnh."
LẶN BIỂN!
"San hô vừa là thực vật và động vật. Có hàng ngàn tảo nhỏ sống bên trong san hô, và cung cấp năng lượng cho san hô phát triển. San hô có lớp xương cứng bên ngoài và mọc theo nhiều hình thù khác nhau. Phù du là nguồn thức ăn chính của rất nhiều sinh vật biển. Phù du là hỗn hợp của tảo, vi khuẩn, động vật siêu nhỏ, trứng và ấu trùng của những động vật lớn hơn, lênh đênh theo các dòng hải lưu. Huệ biển trông có vẻ giống thực vật, nhưng thực ra lại là động vật. Chúng sử dụng những "cánh tay" giống lông vũ để bắt và ăn các phù du trôi nổi."
LẶN BIỂN!
"Cá vẹt có những chiếc răng chắc khỏe tạo thành cái mỏ như của con vẹt. Chúng dùng mỏ này để vét tảo từ san hô cứng. Có một số loài còn xơi luôn cả san hô, rồi sau đó thải ra một dạng cát mịn. Cát này dạt vào bờ tạo nên những bãi biển trắng đẹp. Cá hề và hải quỳ chung sống và giúp đỡ lẫn nhau. Cá hề giúp hải quỳ làm sạch xúc tu và dụ con mồi đến cho hải quỳ ăn. Đổi lại, hải quỳ cho cá hề trốn giữa đám xúc tu mà không bị đốt. Cá bàng chài là loại cá nhỏ chuyên vệ sinh cho cá lớn bằng cách ăn kí sinh trùng và lớp da chết. Cá lớn nhận biết cá bàng chài qua màu sắc và cách di chuyển như nhảy múa."
LẶN BIỂN!
"Rùa đồi mồi có thân dẹt và một cái mai với rìa lởm chởm. Miệng nó nhọn và cong trông như mỏ diều hâu. Cá đuối là loại cá lớn có vây giống cánh ở hai bên sườn. Những chiếc vây lớn này giúp cá đuối bơi uyển chuyển dưới nước. Ỏ một số cá đuối, khoảng cách từ đầu vây bên này tới đầu vây bên kia có thể lên tới 7 mét! Cá cúi là một loài thú biển chuyên ăn thực vật. Món yêu thích của chúng là cỏ biển. Cá cúi gặm cỏ biển bằng chiếc mõm có hình thù đặc biệt. Loài này còn được gọi là bò biển."
LẶN BIỂN!
"Mai hậm hực bước vào phòng của mình."
Chiếc váy lễ hội
"Mẹ không đồng ý mua váy mới cho Mai đi dự tiệc sinh nhật bạn. Chẳng có chiếc váy cũ nào của cô bé phù hợp cả!"
Chiếc váy lễ hội
"Mai quyết định nếu không được mua những chiếc váy mới, cô sẽ viết một câu chuyện mà trong đó nhân vật nữ chính sẽ có rất nhiều váy! "Trong câu chuyện, mỗi giờ cô gái sẽ có một chiếc váy mới. Tên của cô ấy là Hoa," Mai lẩm bẩm. Và thế là cô bé bắt đầu viết..."
Chiếc váy lễ hội
"Mai dụi mắt không tin nổi. "Làm sao cậu có thể bước ra khỏi câu chuyện được thế?" "Tớ cũng không rõ lắm. Tớ chỉ biết tớ rất tức giận vì cậu đã làm bẩn chiếc váy của tớ!" Hoa đáp."
Chiếc váy lễ hội
"Hoa thay quần áo và mang chiếc váy bám bùn của cô tới dòng sông. Cô bé ngâm chiếc váy trong nước, đập đi đập lại vào các tảng đá nhưng chiếc váy vẫn không sao sạch trở lại."
Chiếc váy lễ hội
"Hoa lại nhảy ra khỏi câu chuyện một lần nữa, phừng phừng tức giận: "Chiếc váy của tớ vẫn bị bẩn!" Mai phản kháng: "Sao cậu lại nhảy ra thế? Cậu làm trang sách bị ướt sũng rồi!" Hoa đáp: "Giặt váy của tớ như vậy thì mất cả ngày mới xong. Thế thì lễ hội tàn rồi còn đâu." Mai đáp lại cũng không vừa: "Vậy cậu mặc chiếc váy khác đi." Hoa khăng khăng: "Không bao giờ, tớ chỉ muốn mặc chiếc váy này thôi!" Mai bặm môi, nhíu lông mày và quay lại viết tiếp..."
Chiếc váy lễ hội
"Hoa nhảy ra khỏi câu chuyện một lần nữa với vẻ mặt tràn đầy thất vọng, "Tay của tớ đã rã rời vì phải quay tay cầm, vậy mà khi chiếc váy vừa khô thì cậu lại khiến trời mưa. Giờ thì tớ sẽ bỏ lỡ buổi lễ hội mất thôi!""
Chiếc váy lễ hội
"Hoa cho chiếc váy dính bùn của mình vào máy giặt, thêm nước giặt và nhấn nút. Máy giặt sạch, sấy khô và làm phẳng chiếc váy."
Chiếc váy lễ hội
"Đến cuối lễ hội, một chú hề xuất hiện trên sân khấu và ném một miếng bánh lên không trung. Thật không may miếng bánh lại rơi trúng chiếc váy của Hoa."
Chiếc váy lễ hội
"Hoa nhảy ra khỏi câu chuyện, khuôn mặt đỏ bừng, "Tớ muốn chụp ảnh cùng bạn bè để giữ kỷ niệm về lễ hội. Nhưng bây giờ váy của tớ phủ đầy bánh! Cậu phải làm gì đi chứ!" "Tớ có ý này..." Mai đáp lời với một cái nháy mắt."
Chiếc váy lễ hội
""Ý cậu là các nhân vật trong những câu chuyện khác của tớ ư?""
Chiếc váy lễ hội
""Đúng vậy. Váy của họ đều đã cũ và rách. Họ xứng đáng có một chiếc váy mới hơn tớ. Có một chiếc váy xinh đẹp đã khiến tớ rất vui rồi.""
Chiếc váy lễ hội
"Thế là Mai hứa sẽ giữ chiếc váy của Hoa sạch đẹp, và cô bé sẽ tặng An và Ngọc những chiếc váy đẹp đẽ trong những câu chuyện tiếp theo của họ."
Chiếc váy lễ hội
"Nhưng Hoa vẫn không chịu trở lại cuốn sách, viện cớ rằng: "Tớ đã no căng bụng vì ăn quá nhiều kẹo tối qua rồi. Với lại, vẫn còn bánh dính trên váy của tớ. Tớ không thể chụp ảnh trong bộ dạng này được!""
Chiếc váy lễ hội
"Hoa quay trở về nhà thì phát hiện gia đình cô đã mua một chiếc máy giặt mới rất thú vị. Mẹ của Hoa nói: "Chiếc máy giặt này vừa giúp con tập thể dục một chút mà lại vừa giúp tiết kiệm nhiều thứ.""
Chiếc váy lễ hội
"Chỉ ba mươi phút sau, chiếc váy của Hoa đã sạch sẽ trở lại và cô chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vời đến thế. Hoa quay lại lại lễ hội vừa kịp giờ và chụp ảnh cùng bạn bè của mình."
Chiếc váy lễ hội
"Sụt xịt, sụt xịt. Diệp không thể chơi bóng đá được cho đến khi cô bé khỏe hơn. Cô bé sẽ rất nhớ các bạn của mình."
Sổ mũi
"Một tuần sau..... Hết sổ mũi rồi! Giờ thì Diệp có thể gặp lại các bạn của mình rồi."
Sổ mũi
"Cảm lạnh do các hạt nhỏ gọi là virus gây ra. Chúng có thể bay lơ lửng trong không khí mà chúng ta hít thở và bám trên bề mặt những thứ chúng ta chạm vào. Khi những vius này xâm nhập vào mũi và cổ họng của bạn, chúng sẽ khiến bạn bị đau họng, đau đầu hoặc nghẹt mũi - hoặc thậm chí cả ba triệu chứng trên cùng một lúc! Cảm lạnh có thể di chuyển rất nhanh từ bạn đến bạn bè của bạn. Nếu bạn chạm vào bạn bè khi bạn bị cảm lạnh, hoặc hắt hơi hoặc ho gần họ, họ cũng sẽ bị ốm. Bạn có biết rằng một cơn ho hoặc hắt hơi có thể văng virus từ mũi và họng xa tới gần 4 mét qua không khí không? Điều này thật là tệ, các bạn nhỉ!"
Sổ mũi
"Đây là cách bạn có thể tránh bị cảm lạnh: Tránh xa những người bị cảm lạnh. Nếu bạn gặp hoặc bắt tay với người bị cảm lạnh, hãy rửa tay thật kỹ. Nếu không, virus sẽ di chuyển từ tay bạn đến mũi của bạn. Không dùng chung ly uống nước, dụng cụ ăn uống hoặc quần áo với người bị cảm lạnh. Ăn nhiều rau và trái cây, uống nhiều nước, tập thể dục, giữ ấm cơ thể và giữ cho mình luôn khỏe mạnh!"
Sổ mũi
"Henry mở mắt, phát hiện ra mình đang ở một không gian và thời gian khác… Đó là Ai Cập cổ đại! "Sao mình lại ở đây?" Cậu tự hỏi. Kim Giây nói: "Cậu cần học cách trân trọng tớ! Thời xa xưa, con người không hề biết đếm giây. Chiếc đồng hồ đầu tiên trên thế giới chính là cái cột đồng hồ mặt trời kia kìa. Mọi người tính toán giờ và các mùa bằng chuyển động của bóng tháp trên mặt đất khi mặt trời rọi chiếu.""
Chuyến du hành thời gian
"Đột ngột, Henry chạm chân lên một bề mặt gồ ghề. Cậu nhìn xuống và thấy hai cái bánh răng khổng lồ đang chuyển động chầm chậm. "Bọn mình đang ở đâu vậy?" Cậu hỏi Kim Giây. "Ta đang ở trong Big Ben, tháp đồng hồ nổi tiếng nhất thế giới." Henry thích thú nhảy nhót trên những bánh răng. Bỗng nhiên, một chiếc dây giày của cậu bị mắc lại."
Chuyến du hành thời gian
"Buổi sáng hôm ấy, ti vi đưa tin tháp đồng hồ Big Ben dừng hoạt động lần đầu tiên sau một trăm năm mươi tám (15 8) năm. Đó chính là nơi Henry đánh rơi chiếc giày. Henry không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. "Đây là sự thật ư? Chiếc giày của mình đã bị kẹt trong đồng hồ Big Ben thật á?" Chỉ thời gian mới có thể giúp cậu trả lời… hoặc có lẽ là Kim Giây!"
Chuyến du hành thời gian
"Ghum Ghum hỏi: "Ông rái cá ơi, ông có thấy gia đình của con không?""
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Đó là gia đình của mình! Ghum Ghum vừa cười khúc khích vừa bơi đến nơi có tiếng động."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Ghum Ghum hỏi: "Cô Cá Heo ơi, cô có thấy gia đình của con không?""
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Đó là gia đình của mình! Ghum Ghum vừa cười khúc khích một cách hạnh phúc vừa bơi đến nơi có tiếng động."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Đó là gia đình của mình! Ghum Ghum vừa cười khúc khích một cách hạnh phúc vừa bơi đến nơi có tiếng động."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
""Ghum Ghum hỏi: "Bà Cá Sấu Ấn Độ ơi, bà có thấy gia đình của con không?""
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
""Vậy thì đúng rồi, bà có thấy gia đình của con đấy! Họ đã đi khắp nơi tìm con đấy, cô gái nhỏ. Nghe này, gia đình con đang ở hạ lưu sông đấy. Con có nghe tiếng họ không?""
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Đó là gia đình của bạn ấy, họ không có ở xa lắm! Ghum Ghum vừa cười hạnh phúc vừa bơi về phía có tiếng động."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Có bao nhiêu bạn bè dưới sông của Ghum Ghum mà bạn có thể chỉ ra nào? Ở trang này và trang tiếp theo đấy."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum