Peer-review: PENDING

Edit word

k h i

Add letter-sound correspondence launch
Delete
Peer-review 🕵🏽‍♀📖️️️️

Do you approve the quality of this word?



Contributions 👩🏽‍💻
Revision #1 (2025-08-01 17:16)
0xc083...3849
https://vctrle.github.io/to-ipa/vietnamese
Resources
Vietnamese resources:
  1. Forvo
  2. Google Translate
Labeled content
Emojis
None

Images
None

Videos
// TODO

Storybook paragraphs containing word (60)

"Đó là khi lớp băng khổng lồ bao phủ hầu hết bán cầu bắc và nhiều nơi ở bán cầu nam rút dần về phía hai cực bắc và nam, thế giới bước vào một kỷ nguyên của sự phong phú."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta

"Trong khi thắp lên tia sáng cho sự tiến bộ của loài người, mặt tối của nó cũng đồng thời được bộc lộ: biến đổi khí hậu."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta

"Sông băng Himalaya sẽ dần tan chảy, những dòng sông như Ganga và Brahmaputra sẽ ngập nước mọi lúc. Và khi dòng sông băng biến mất, các con sông cũng khô cạn theo."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta

"Trước khi xây nhà mình, bạn phải biết muốn nó làm gì."
Ngôi nhà tuyệt nhất

"Một khi bạn có dụng cụ, bắt đầu xây dựng nào."
Ngôi nhà tuyệt nhất

"Mẹ la mình khi mình mang món ốc sên ngon lành từ vườn vào nhà."
Cô mèo sạch sẽ

"Bạn có biết rằng động vật và chim chóc dùng đuôi để trò chuyện với chúng ta không? Chó vẫy đuôi khi vui. Mèo thi xù đuôi lên lúc giận."
Cô mèo sạch sẽ

"-Mây trèo xuống đi. Biển ở xa lắm. Mây phải chờ đến khi học đầy một bụng chữ, đến khi chân cứng như đá mới đến được. Nhưng thầy có một cách..."
Biển Ở Đâu?

"Sống trên chiếc bè này hệt như trên tàu du lịch vòng quanh thế giới. Tôi rất yêu nơi này, nhưng khi lớn hơn, tôi quyết định rằng đã đến lúc rời khỏi chiếc bè và khám phá thế giới ngoài kia."
Truyện Loài Rùa

""Sâu thẳm dưới đáy biển," Chú rùa da nói. "Đôi khi ta phải lặn sâu hơn 300 mét mới tìm thấy chúng. Và có khi ta phải đi đến tận vùng biển Canada, vùng nước biển lạnh giá. Không một loài bò sát nào có thể sống sót trong nhiệt độ nước biển như thế.""
Truyện Loài Rùa

""Tất nhiên rồi, thưa chú," tôi nói. "Nhưng trước khi đi, chú có thể chỉ cháu đường đến Rạn san hô không ạ?""
Truyện Loài Rùa

""Hướng đó," Chú rùa da nói, dùng một chân chèo chỉ hướng khi đang bơi đi."
Truyện Loài Rùa

""Ồ rồi chứ, đôi khi cậu phải bò trên dãy san hô để đến được bãi biển," Đồi mồi nói."
Truyện Loài Rùa

""Đừng lo, cậu không cần phải làm vậy," một bạn rùa biển nói với tôi. "Chúng ta chỉ làm tổ trên bãi biển cát mềm, như những nơi dọc bờ biển Mexico, Costa Rica, và Ấn Độ. Cậu sẽ được tận mắt thấy chúng, khi đến thời điểm...""
Truyện Loài Rùa

""Sao tôi biết được thời điểm đó là khi nào?""
Truyện Loài Rùa

"tôi ráo riết hỏi khi cô ấy định bơi đi."
Truyện Loài Rùa

"Bất chợt vào một ngày, cứ như vậy, tôi đã trưởng thành và đã đến lúc để khởi hành. Làm sao tôi biết được là đã đến lúc? Tôi cũng không rõ. Có điều gì đó sâu bên trong đã mách bảo tôi. Tôi tự biết rằng mình phải bơi về hướng Bắc cùng tất cả rùa biển khác, dọc theo bờ biển phía đông Ấn Độ cho đến khi chúng tôi đến Orissa, và đẻ trứng của mình trên bãi cát mềm mại nơi đó. Có một chiếc la bàn nhỏ trong đầu tôi sẽ dẫn lối cho tôi."
Truyện Loài Rùa

""Chỉ có 2000 ki-lô-mét thôi," chú rùa quản đồng thủ thỉ, rồi chú bơi theo một hướng khác. Đồ khoe mẽ! Chỉ bởi vì rùa quản đồng như cậu ấy đôi khi phải bơi gần 15.000 ki-lô-mét để đẻ trứng (từ California, bơi xuyên Thái Bình Dương đến đất nước Nhật Bản)! Tôi làm ngơ cậu ấy, tiếp tục ngấu nghiến món cá chuồn khoái khẩu của mình."
Truyện Loài Rùa

"Chúng tôi luôn làm tổ vào buổi đêm. Tôi luôn đợi cho đến khi thuỷ triều dâng cao lên đôi chút, nhờ vậy tôi sẽ không mất nhiều công sức bò lên bờ. Tôi tiến vào bờ với cơn sóng dập dìu, và cảm nhận đất liền dưới thân tôi lần đầu tiên từ lúc được sinh ra."
Truyện Loài Rùa

"Một khi tôi bò qua đường biên thuỷ triều dâng, mặt cát dần khô ráo và chân chèo trước hất văng cát lên khắp người mỗi lần tôi kéo mình về phía trước."
Truyện Loài Rùa

"Tại góc sau khi đã cân nhắc, tôi giũ hết cát khô trên thân, và đào một hố lớn bằng chân chèo sau của tôi. Tôi vô cùng chú trọng vào việc thực hiện nó thật chính xác. Chân chèo của tôi thế chỗ nhau liên tục, xúc một đùn cát và hất ra ngoài."
Truyện Loài Rùa

"Đêm đó, khi tôi đang nằm ở vùng nước nông chờ thuỷ triều dâng lên đúng mức, tôi chú ý có sự khác thường trong cơn gió. Nó mạnh hơn và thổi đến từ một hướng khác. Bất ngờ, tôi chợt nhận ra rằng đang có hàng trăm, không, phải là hàng ngàn con rùa khác đang đợi làm tổ như tôi. Tôi đã biết rằng rất nhiều loài rùa biển cũng sẽ bơi quanh vùng biển Gahirmatha để đợi làm tổ, nhưng tôi chưa từng thấy số lượng lớn đến như này."
Truyện Loài Rùa

"Cuối cùng, tôi đã tìm được một góc thông thoáng, và đào chiếc tổ của mình. Con rùa cạnh tôi trông rất vội vàng, cô ấy bắt đầu đẻ trứng ngay cả trước khi cô đào xong tổ của mình."
Truyện Loài Rùa

"Cuối cùng, đã đến lúc rời đi và trở về vùng đất kiếm ăn của tôi. Tôi sẽ dành một hoặc hai năm ở lại đây, ăn uống và lấy năng lượng cho một hành trình đến Gahirmatha tiếp theo. Mặt khác, Rùa Xanh đôi khi cần năm đến sáu năm ăn uống lại sức cho hành trình làm tổ tiếp theo."
Truyện Loài Rùa

"Chúng sẽ bơi ngược sóng và lặn sâu xuống mỗi khi có đợt sóng dâng cao."
Truyện Loài Rùa

"Dẫu vậy, tôi rất vui khi biết chúng đang đâu đó ngoài kia, và rằng một ngày nào đó chúng sẽ trở lại chính bãi biển này để làm tổ trứng của riêng mình, và tạo ra khởi đầu cho một hành trình sống tươi đẹp mới."
Truyện Loài Rùa

"* Hướng dẫn người lớn trong khu vực của bạn về ánh sáng đèn đường hoặc những thiết bị đèn khác gần bãi biển có thể gây hại cho rùa non - khi chúng nở, rùa non sẽ biết đâu là hướng biển nhờ vào ánh trăng phản chiếu lên mặt nước, vậy nên nếu có ánh sáng khác chiếu gần đó, chúng sẽ bị rối và đi về sai hướng, điều có thể dẫn đến nhiều nguy hiểm."
Truyện Loài Rùa

"Còn lũ cú thì mở tiệc vì chúng chỉ thích đi chơi khi trời tối."
Nắng Ơi Là Nắng

"Tớ chỉ kịp nghe tiếng Na nói: “Mẹ đừng vứt heo đi!” trước khi tớ ngất đi."
Tớ Phải Trốn Thôi!

"Trước khi đi ngủ, mẹ tớ kể cho tớ nghe nhiều câu chuyện hay."
Tớ yêu Mẹ

"Đời còn bao nhiêu thứ Đừng hỏi nữa bé ơi Đợi khi nào biết chữ Là có câu trả lời!"
Hỏi

"Sau khi tan học"
Anh em nhà tớ

"Ông Mặt Trời khen Trống Cưỡng dũng cảm và đính lên đầu nó một cụm lửa hồng, ông cũng không quên tô điểm cho bộ lông của chú những màu vàng, tía. Trống Cưỡng vui sướng bay về khu rừng. Chú bay tới đâu ánh sáng theo đến đấy. Từ bấy giờ trở đi, sớm sớm, cứ khi Gà Trống cất tiếng gáy là Mặt Trời tươi cười hiện ra, phân phát ánh sáng cho mọi người, mọi vật."
Tiếng gọi Mặt Trời

"– Ố la la, con chim! Một cái Diều Chim! Thế đây là gì hả bố? – Là sáo diều con ạ! Diều sẽ hót như chim khi có gió."
Thị trấn Diều Bay

"Buổi sáng hôm ấy, khi cả đàn gà con đều đã đua nhau tách vỏ trứng chui ra và rời khỏi ổ, Gà mẹ bỗng nghe thấy tiếng động, thì ra một bé gà nữa vừa ra đời. Gà mẹ gọi là Gà Út Mơ."
Gà Mơ đi hội

"Lưu ý cho giáo viên và phụ huynh: Đôi khi trẻ gặp khó khăn khi thể hiện cảm xúc của mình. Cuốn sách này có thể giúp trẻ nhận biết những cảm xúc khác nhau, nói về các tình huống với cảm xúc cụ thể và gọi tên những cảm xúc khác chưa được nhắc tới. Thầy cô và cha mẹ cũng có thể khuyến khích trẻ chia sẻ cách kiểm soát những cảm xúc như giận dữ và tổn thương bằng các câu hỏi như: Vì sao con tức giận? Con sẽ làm gì khi buồn? Con sẽ nói chuyện với ai khi bực tức?"
Bạn cảm thấy thế nào?

"Làm sao Gà Chíp bơi được khi đôi chân không có màng như chân Vịt?"
Vịt Con và Gà Chíp

"“Con biết rồi ạ,” Veha nói to khi cậu lao ra khỏi nhà, bỏ lại đống lộn xộn trên bàn. Veha không muốn đến muộn. Cậu phải nói với Akra rằng hôm nay là một ngày tuyệt vời để thử nghiệm mẫu thiết kế máy bay giấy cánh ngắn phản lực siêu tốc của hai đứa."
Chiếc máy bay tuyệt nhất

"Nhưng khi Veha đến trường, Akra lại có một ý tưởng khác. “Veha!” Akra nói. “Hôm nay là một ngày đẹp trời để mình dùng thiết kế máy bay giấy cánh dài siêu lượn. Nó sẽ bay được hết chiều dài của bãi cỏ.” “Chắc chắn là không,” Veha trả lời. “Bọn mình sẽ dùng chiếc phản lực cánh ngắn.""
Chiếc máy bay tuyệt nhất

"“Chú nghĩ sao ạ?” Veha thắc mắc. “Thiết kế của hai đứa có vẻ rất ổn!” Chú Borey nhẹ nhàng nói. “Nhưng phi công luôn cần thời gian để đảm bảo mọi chi tiết đều được xem xét và hoàn thiện chính xác.” Sau khi kiểm tra máy bay, Akra nói. “Bọn mình nên gấp những chiếc cánh cẩn thận hơn.”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất

"Tê giác bắt đầu đếm. "Năm... Mười... Mười lăm..." Và khi đếm đến 10 0t hì cô bé mở mắt ra. "Mọi người đâu rồi nhỉ?" Cô bé tự hỏi. "Làm thế nào mình tìm ra các bạn ấy bây giờ?""
Trốn Tìm

"Em nhớ lại câu chuyện và thử trả lời các câu hỏi sau nhé: 1. Tại sao Khỉ con, Sóc và Chuột lại cười lớn khi nhìn thấy Thỏ Nâu? 2. Tại sao Thỏ Nâu thấy buồn? 3. Bác Nhím đã nói gì với Thỏ Nâu? 4. Hãy kể về những chú thỏ mà em đã được thấy xem nào!"
Tớ chính là Thỏ đây!

"Tôi và mèo về khi đêm tối, Rồi sẽ đến lượt bạn mà thôi! Hãy sẵn sàng, ba lô, hành lí, Vũ trụ vẫy gọi, thế là đi!"
Chuyến du hành mừng sinh nhật

"Trên đường trở về thuyền, chúng tôi rất thích thú khi thấy một chú cá đuối lướt qua cùng hai chú cá ép bám trên lưng."
LẶN BIỂN!

"Mai bật cười: "Đừng lo, tớ sẽ đền cậu một chiếc mới tinh." Nhưng Hoa quả quyết: "Tớ chỉ muốn chiếc váy này thôi! Cậu phải thay đổi câu chuyện trước khi lễ hội kết thúc." "Mọi thứ sẽ theo ý cậu" - Mai cười tinh quái và tiếp tục viết..."
Chiếc váy lễ hội

"Hoa nhảy ra khỏi câu chuyện một lần nữa với vẻ mặt tràn đầy thất vọng, "Tay của tớ đã rã rời vì phải quay tay cầm, vậy mà khi chiếc váy vừa khô thì cậu lại khiến trời mưa. Giờ thì tớ sẽ bỏ lỡ buổi lễ hội mất thôi!""
Chiếc váy lễ hội

"Cuối cùng, tối hôm đó, Hoa cũng có chiếc váy để mặc đến lễ hội. Đó là một đêm tuyệt vời khi mọi người cùng hòa mình vào âm nhạc và những điệu nhảy."
Chiếc váy lễ hội

""Còn tớ sẽ không kết thúc câu chuyện cho tới khi cậu làm vậy," Mai trả lời."
Chiếc váy lễ hội

"Mai chờ Hoa quay lại câu chuyện, nhưng cô không chịu. Cuối cùng, đã đến giờ Mai phải đi học. Sau khi trở về nhà, ăn tối, đi ngủ, rồi thức dậy, Mai thấy Hoa vẫn ngồi trên cuốn sách và đang ăn kẹo!"
Chiếc váy lễ hội

"Sau khi hoàn thành câu chuyện, Mai nhận ra rằng cô bé có một vài việc quan trọng cần làm. Mai nhặt những chiếc váy đã bị ném trên sàn nhà lúc nãy, treo một ít vào tủ quần áo, và cất một vài chiếc khác vào trong túi. Sau đó, cô bé bước ra khỏi phòng với nụ cười tươi trên khuôn mặt."
Chiếc váy lễ hội

"Sụt xịt, sụt xịt. Diệp không thể chơi bóng đá được cho đến khi cô bé khỏe hơn. Cô bé sẽ rất nhớ các bạn của mình."
Sổ mũi

"Cảm lạnh do các hạt nhỏ gọi là virus gây ra. Chúng có thể bay lơ lửng trong không khí mà chúng ta hít thở và bám trên bề mặt những thứ chúng ta chạm vào. Khi những vius này xâm nhập vào mũi và cổ họng của bạn, chúng sẽ khiến bạn bị đau họng, đau đầu hoặc nghẹt mũi - hoặc thậm chí cả ba triệu chứng trên cùng một lúc! Cảm lạnh có thể di chuyển rất nhanh từ bạn đến bạn bè của bạn. Nếu bạn chạm vào bạn bè khi bạn bị cảm lạnh, hoặc hắt hơi hoặc ho gần họ, họ cũng sẽ bị ốm. Bạn có biết rằng một cơn ho hoặc hắt hơi có thể văng virus từ mũi và họng xa tới gần 4 mét qua không khí không? Điều này thật là tệ, các bạn nhỉ!"
Sổ mũi

"Kim Giây chính là thủ phạm tạo ra tiếng kêu khó chịu đó mỗi khi nó di chuyển, từng giây một! Vì vậy Henry cố tháo nó ra khỏi chiếc đồng hồ. Nhưng Kim Giây dường như biết được chuyện ấy và ra tay trước."
Chuyến du hành thời gian

"Henry mở mắt, phát hiện ra mình đang ở một không gian và thời gian khác… Đó là Ai Cập cổ đại! "Sao mình lại ở đây?" Cậu tự hỏi. Kim Giây nói: "Cậu cần học cách trân trọng tớ! Thời xa xưa, con người không hề biết đếm giây. Chiếc đồng hồ đầu tiên trên thế giới chính là cái cột đồng hồ mặt trời kia kìa. Mọi người tính toán giờ và các mùa bằng chuyển động của bóng tháp trên mặt đất khi mặt trời rọi chiếu.""
Chuyến du hành thời gian

"Bỗng nhiên, một nhóm người lạ mặt tiến lại gần và ném giáo về phía Henry. Chỉ một giây trước khi mũi giáo chạm vào da cậu, Kim Giây kéo cậu tới một khoảng không gian và thời gian khác. Vèo!"
Chuyến du hành thời gian

"Đột ngột, mặt đất rung chuyển. "Động đất!" Henry hét lên. Một vết nứt xuất hiện trước mặt họ. Vết nứt ngày càng lớn và lan mỗi lúc một gần đến chỗ hai bạn. Ngay trước khi cả hai ngã xuống, Kim Giây lại tóm lấy Henry và biến mất. Vèo!"
Chuyến du hành thời gian

"Henry đang ở trong một cái xi lanh thủy tinh cùng với Kim Giây. Kim Giây chẳng hề để ý tới cái pít-tông đang dần đẩy sát tới chỗ họ. "Đây là chiếc đồng hồ đầu tiên hoạt động nhờ thủy ngân và các bánh răng." Kim Giây thản nhiên giải thích. "Thật thú vị." Henry nói. "Nhưng... coi chừng kìa!" Chỉ ngay một giây trước khi cả hai bị cái pít tông nghiền nát… Vèo!"
Chuyến du hành thời gian

"Henry cố gắng giật sợi dây giày ra nhưng không thể. Và rồi quả lắc đồng hồ sắp lao tới chỗ cậu. Giữa những tiếng ồn ào, Kim Giây hét to: "Nhanh lên, cởi giày ra đi. Bọn mình không còn thời gian nữa đâu!" Và chỉ một giây trước khi quả lắc đồng hồ lao tới, Kim Giây kéo Henry đến nơi an toàn. Vèo!"
Chuyến du hành thời gian

"Trong nháy mắt, Henry nhận ra mình đã an toàn trở về phòng "Chà! Giấc mơ thật kì lạ. Và chỉ một giây thôi cũng đủ để thay đổi mọi thứ!" Henry nhận ra. "Thật là thú vị khi có thể đo đếm thời gian bằng chiếc đồng hồ đơn giản này. Mình nghĩ nên trả Kim Giây về đúng vị trí.""
Chuyến du hành thời gian

"Ghum Ghum sống gần con sông hùng vĩ Ganga với một gia đình cá sấu ồn ào to lớn. Bạn ấy đi bơi mỗi ngày để bắt cá và côn trùng cho bữa trưa. Ghum Ghum đã tất cả các loài sinh vật trong khi bơi: cá heo, rái cá, ốc, thủy cầm, người câu cá trên thuyền, trâu, rắn, và còn nhiều nữa."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum