Resources
Labeled content
EmojisImages
Videos
Storybook paragraphs containing word (116)
"Tháng thứ ba, tớ đã có thể viết được chữ."
Tớ đi học
"Tới tháng thứ tư, tớ đã biết đếm số!"
Tớ đi học
"Tháng thứ bảy, tớ đã biết tự soạn sách vở."
Tớ đi học
"Vào tháng thứ chín, tớ đã biết đọc sách."
Tớ đi học
"Tháng thứ mười hai, tớ đã đứng đầu lớp."
Tớ đi học
"Một hôm ra vườn, bé reo lên: “A hạt đã nảy mầm!"
Cái Hạt Đi Lạc
"cây xanh tốt đã phủ kín giàn."
Cái Hạt Đi Lạc
"Từ bé Sóc và Mây đã chơi cùng nhau."
Sóc con đi học
"Hôm sau, từ lúc trời chưa sáng, cả hai đã bắt đầu đi đến trường."
Sóc con đi học
"Loài người đã kiến tạo nên chúng. Đây là câu chuyện về cách chúng ta làm điều này. Là câu chuyện về cách chúng ta phản bội lại chính mái nhà của mình, Trái Đất."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Kể từ đó, trong suốt 11.000 năm, khí hậu Trái Đất đã ổn định và dung hoà."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Loài người đã xuất hiện khoảng 200 ngàn năm. Nhưng trước thế Toàn Tân, chúng ta chưa tốt được như bây giờ. Suốt 11 ngàn năm qua, ta đã phát triển vượt bậc. Chúng ta khám phá ra nông nghiệp, an cư ở các ngôi làng và thị trấn, chúng ta tạo ra nghệ thuật, kiến tạo nên một nền văn minh vĩ đại."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Mọi việc diễn ra chậm rãi suốt hàng ngàn năm. Tác động của con người lên môi trường còn là một nhân tố nhỏ bé. Trái Đất vẫn đủ tài nguyên để thay thế những thứ đã cạn kiệt."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Và rồi, khoảng 250 năm trước, một sự kiện đã xảy ra."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Trái Đất đã rất già. Nó đã hơn bốn tỷ tuổi. Sự sống trên Trái Đất đã bắt đầu từ hơn ba tỷ năm về trước. Làm sao chúng ta biết được điều này? Nhờ những hoá thạch cổ đã có từ thời kỳ đó."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Hoá thạch là gì? Hành tinh này đã là nhà của nhiều thực vật và động vật với sự đa dạng gây choáng váng. Tất cả cây cối và sinh vật, kể cả loài người, chủ yếu được cấu tạo từ cacbon. Khi chết đi, cùng với sự thay đổi của lục địa, phần thân xác còn lại sẽ trở về lòng đất, và nằm dưới đó. Trải qua hàng ngàn năm, chúng hoá thành các dạng của cacbon: than đá, khí ga, dầu mỏ. Đây là cách hoá thạch tích trữ của Trái Đất được hình thành."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Chúng trở thành nền tảng cho sự phồn vinh thời hiện đại. Với mọi thứ ta dùng hằng ngày, ta đều cần đốt than đá và dầu mỏ. Chúng ta đào sâu vào ruột Trái Đất, khai thác than đá, trích xuất xăng dầu, và đốt chúng. Chúng ta tận hưởng cuộc sống. Nhưng chúng ta đã đào quá nhiều và đốt quá nhiều, đến mức làm lệch đi sự cân bằng của thế Toàn Tân."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Con người rất thông minh, chúng ta đã và đang xây dựng những công nghệ giúp biến đổi năng lượng từ Mặt trời, gió và nước."
Thế giới tươi đẹp của chúng ta
"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Các em đoán là gì nào? Chú cá đã buộc hai dây câu lại!"
"Cá của tớ!" "Không, cá của tớ chứ!
"- Ôi, Đậu Đỏ đã nảy mầm rồi mẹ ơi!"
Đậu Đỏ Ơi
"- Con thử đọc sách xem mình đã chăm sócĐậu Đỏ đúng cách chưa?"
Đậu Đỏ Ơi
"đúng cách đã làm bạn gặp nguy hiểm."
Đậu Đỏ Ơi
"- Con phải xin lỗi cả bản Sách nữa, vì con đã bỏ rơi bạn ấy, dù bạn ấy rất cần thiết cho Đậu Đỏ của con."
Đậu Đỏ Ơi
"Mấy ngày sau, Đậu Đỏ đã khỏe lại."
Đậu Đỏ Ơi
"Con bé Trà với Sách đã là một đôi bạn rất thân thiết."
Đậu Đỏ Ơi
"Những kỹ sư lên kế hoạch, thiết kế và xây dựng nên thế giới xung quanh chúng ta. Họ làm ra máy tính, các cỗ máy, các công trình và những nguyên vật liệu giúp cho cuộc sống của chúng ta dễ dàng hơn. Ai đã làm nên cái ti vi ở nhà chúng mình? Ai đã làm ra những chiếc ô tô, xe bus trên đường phố? Ai đã làm ra mấy chụp X quang ở trong bệnh viện? Tất cả chúng được làm ra từ bàn tay của những người kỹ sư."
Khi mà tớ lớn lên
"Hashim bảo: "Baba, chúng ta đã làm dưa xoài mất rồi!""
Hashim Cứu Những Quả Xoài
"Cuối cùng, cả hai bạn đã giải cứu được công chúa rồi!"
Mùa hè kỳ lạ
"Thời điểm tôi thức giấc, cũng là lúc mặt trời đã lên. Tôi ngước nhìn xung quanh, tự hỏi bản thân đang ở đâu, và rồi chợt nhớ ra. Tôi là một cô rùa biển con - loài rùa vích - nằm giữa thế giới màu xanh dương bao la, hay còn được biết đến với cái tên đại dương. Bao phủ khắp các hướng là sắc xanh dương và xanh lục, ánh nắng ban mai len lỏi qua những đám mây. Tôi rút chân chèo của mình xuống dưới cơ thể và trôi bồng bềnh trong chốc lát, để mặc dòng chảy cuốn đi."
Truyện Loài Rùa
"Sống trên chiếc bè này hệt như trên tàu du lịch vòng quanh thế giới. Tôi rất yêu nơi này, nhưng khi lớn hơn, tôi quyết định rằng đã đến lúc rời khỏi chiếc bè và khám phá thế giới ngoài kia."
Truyện Loài Rùa
"Tôi được gặp cụ Rùa Xanh nơi Rạn san hô. Bạn tôi, Rùa Đồi mồi, với phần miệng cong như mỏ chim ưng, bảo tôi rằng cụ Rùa Xanh đã gần 50 tuổi rồi. "Trời! Lớn tuổi quá!" Tôi nói. "Sao bà ấy trông vẫn trẻ vậy?""
Truyện Loài Rùa
""Chà," Đồi mồi đáp, "Loài Rùa Xanh chỉ ăn cỏ và tảo biển, nên phải mất 30 năm thì bà ấy mới trưởng thành. Tôi và cậu thì lên mười đã được xem là trưởng thành rồi.""
Truyện Loài Rùa
"Bất chợt vào một ngày, cứ như vậy, tôi đã trưởng thành và đã đến lúc để khởi hành. Làm sao tôi biết được là đã đến lúc? Tôi cũng không rõ. Có điều gì đó sâu bên trong đã mách bảo tôi. Tôi tự biết rằng mình phải bơi về hướng Bắc cùng tất cả rùa biển khác, dọc theo bờ biển phía đông Ấn Độ cho đến khi chúng tôi đến Orissa, và đẻ trứng của mình trên bãi cát mềm mại nơi đó. Có một chiếc la bàn nhỏ trong đầu tôi sẽ dẫn lối cho tôi."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng thì tôi đã đến vùng biển của Gahirmatha, nơi được loài rùa biển chọn làm tổ nhiều hơn hẳn những nơi khác trong vùng đại dương Ấn Độ."
Truyện Loài Rùa
"Tại góc sau khi đã cân nhắc, tôi giũ hết cát khô trên thân, và đào một hố lớn bằng chân chèo sau của tôi. Tôi vô cùng chú trọng vào việc thực hiện nó thật chính xác. Chân chèo của tôi thế chỗ nhau liên tục, xúc một đùn cát và hất ra ngoài."
Truyện Loài Rùa
"1, 2, 3,... 44, 45,..., 99, 100 và đã xong."
Truyện Loài Rùa
"Đêm đó, khi tôi đang nằm ở vùng nước nông chờ thuỷ triều dâng lên đúng mức, tôi chú ý có sự khác thường trong cơn gió. Nó mạnh hơn và thổi đến từ một hướng khác. Bất ngờ, tôi chợt nhận ra rằng đang có hàng trăm, không, phải là hàng ngàn con rùa khác đang đợi làm tổ như tôi. Tôi đã biết rằng rất nhiều loài rùa biển cũng sẽ bơi quanh vùng biển Gahirmatha để đợi làm tổ, nhưng tôi chưa từng thấy số lượng lớn đến như này."
Truyện Loài Rùa
"Và rồi, chúng tôi hối hả bò lên bãi biển cùng nhau. Bãi biển đã chật kín. Có hàng ngàn con rùa biển nơi đây, cát bay khắp nơi, chúng tôi đều va trúng nhau trên đường đi."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng, tôi đã tìm được một góc thông thoáng, và đào chiếc tổ của mình. Con rùa cạnh tôi trông rất vội vàng, cô ấy bắt đầu đẻ trứng ngay cả trước khi cô đào xong tổ của mình."
Truyện Loài Rùa
"Cuối cùng, đã đến lúc rời đi và trở về vùng đất kiếm ăn của tôi. Tôi sẽ dành một hoặc hai năm ở lại đây, ăn uống và lấy năng lượng cho một hành trình đến Gahirmatha tiếp theo. Mặt khác, Rùa Xanh đôi khi cần năm đến sáu năm ăn uống lại sức cho hành trình làm tổ tiếp theo."
Truyện Loài Rùa
"Khi tôi rời đi, tôi luôn nghĩ đến những sinh linh bé nhỏ tôi đã để lại. Khoảng 50 đến 60 ngày, trứng sẽ nằm gọn dưới mặt cát, được ánh nắng mặt trời sưởi ấm. Và rồi một ngày, chúng sẽ nở, phá vỡ lớp vỏ bằng phần đầu mỏ. Chúng sẽ nô nức cùng nhau, hàng trăm con non dưới mặt cát, đợi cho mặt trời lặn và lớp cát mát hơn."
Truyện Loài Rùa
"Thì ra Hươu con đã ăn mất Mặt Trời."
Nắng Ơi Là Nắng
"Hươu con đã thổi hết lửa trong bụng ra nên bây giờ cậu khỏe lại rồi."
Nắng Ơi Là Nắng
"Xanh đã trốn vào chỗ các bạn cây rồi."
Xanh thật là xanh
"Chúc mừng bạn đã trở thành một cái cây!"
Xanh thật là xanh
"Mới đó mà đã một năm. Na cao lên bao nhiêu thì tớ cũng nặng thêm bấy nhiêu."
Tớ Phải Trốn Thôi!
"thi Đậu Xanh đã nắm tay Nắm chạy ù đi."
Tết của Đậu Xanh
"Tết đã rộn ràng thế,"
Tết của Đậu Xanh
"Thợ Nấm tặng các bạn đã đọc hết quyển sách này :"
Tết của Đậu Xanh
"Bất chợt, Jitu nhớ ra là bố đã từng dạy cậu cách làm một cuốn sách. Jitu quyết định sẽ làm một cuốn sách tặng cho Rimi. Làm xong, cậu gọi Rimi: "Rimi ơi, anh có bất ngờ cho em này!""
Cuốn sách màu đỏ của Rimi
"Giờ thì Rimi đã có thêm một sở thích mới. Cô bé thích tự làm sách và đọc sách."
Cuốn sách màu đỏ của Rimi
"Nhờ biết đoàn kết, Châu Chấu bé nhỏ, yếu ớt đã đánh thắng Voi. Cư dân đồng cỏ mừng rỡ reo hò: "Hoan hô Châu Chấu đá Voi!""
Châu Chấu đá Voi
"Làm một chiếc diều cùng bố mẹ trong khoảng thời gian ăn hai chiếc kem – Các bạn cần chuẩn bị: 1 miếng ni lông to, 1 thanh tre 61 cm và 56 cm, băng dính, dây gai. – Chú ý: Thanh tre nhỏ bằng chiếc ống hút giải khát các bạn nhé! 1. Đầu tiên bạn hãy đặt hai thanh tre thành hình chữ thập, sau đó cố định nó lại. 2. Tiếp theo hãy căng dây gai xung quanh. Vậy là ta đã có một chiếc khung. 3. Bây giờ bạn đặt chiếc khung lên túi ni lông, sau đó cắt ni lông theo hình chiếc khung. 4. Gấp mép ni lông rồi dùng băng dính cố định lại. 5. Hãy buộc dây vào, thêm vài sợi ruy băng như hình vẽ. Bây giờ chúng ta có thể ra ngoài và vui chơi… 6. À quên! Đừng thả diều dưới dây điện cao thế đấy, cũng đừng thả trên sân thượng nhà cao tầng bạn nhé!"
Thị trấn Diều Bay
"Buổi sáng hôm ấy, khi cả đàn gà con đều đã đua nhau tách vỏ trứng chui ra và rời khỏi ổ, Gà mẹ bỗng nghe thấy tiếng động, thì ra một bé gà nữa vừa ra đời. Gà mẹ gọi là Gà Út Mơ."
Gà Mơ đi hội
"Gà mẹ bảo: "Ông nội đã gọi vang lên, cả xóm đều thức dậy mà con vẫn ngủ say tít chẳng nghe thấy sao?" Nghe mẹ nói thế, Út Mơ ngượng ngịu nhảy phốc ra khỏi ổ, chạy đi."
Gà Mơ đi hội
"Thật bất ngờ, một cái đầu Voi từ dưới sông bỗng nhô lên. Hoan hô Voi con đã cứu được bạn."
Gà Mơ đi hội
"Con Quạ độc ác không còn cựa quậy nổi nữa. Nó đã tắt thở. Anh Gà Trống ưỡn ngực vỗ cánh, dõng dạc gáy thật to, báo tin chiến thắng."
Chim Sâu dũng cảm
"- Này, này, ăn xong rồi định trốn đấy hả? Nghe tiếng nói bất chợt vang lên sau lưng, Chuột Chít giật mình quay lại thì thấy anh Mèo đã đứng ở đó từ bao giờ. - Em… em xin lỗi… tại em đói quá! - Chuột Chít lắp bắp."
Chuột Chít tham ăn
"Một hôm Gà Mơ hỏi mẹ: "Mẹ của con là mẹ. Thế còn mẹ của mẹ là..." "...Là bà ngoại của con. - Gà mẹ trả lời và kể tiếp: - Hồi con còn bé, bà ngoại thường dắt các cháu đi chơi, kiếm thức ăn cho các cháu, dạy các cháu cách tránh lũ diều, quạ... Nhưng con sẽ chẳng bao giờ gặp được bà ngoại nữa! Bà ngoại khuất núi đã lâu rồi!""
Bà của Gà Mơ
"Gà Mơ nghe mẹ kể bỗng bùi ngùi nhớ bà. Gà Mơ chạy ra vườn, nơi ngày xưa bà ngoại thường đưa các cháu đến chơi. Chợt Gà Mơ gặp một bà Gà đã già lắm rồi. Bà đang dỗ dành một đứa cháu bé loắt choắt mới mọc một cái đuôi cong: "Ăn thóc đi cháu:! Gà Đuôi Cong lắc đầu quầy quậy: "Chiếp, chiếp! Cháu không thích ăn thóc! Cháu thích ăn châu chấu cơ!""
Bà của Gà Mơ
"– Cá mập đôi tấn công đây! – Bo và Tít hò hét. – Nhưng giờ bọn mình đã có "cá chó" bảo vệ rồi nhé! – Na và Nấm cười khúc khích."
Ai là cá mập?
"Và rồi... Voi Con nhìn thấy Chuột Nhí! Thì ra Chuột Nhí đã vác củ khoai bỏ chạy. Chuột Nhí cũng đang đói meo. Chuột Nhí cũng đang rất thèm ăn."
Miu, Cún và củ khoai
"Voi Con nghe thấy tiếng Miu và Cún nức nở. Voi đã thấy hai bạn đứng dưới mưa. May quá, Voi Con có mang theo một cái ô."
Miu, Cún và cơn mưa
"Đêm đã qua. Mặt trăng đi ngủ. Mặt trời thức dậy."
Miu và Cún: Cún bị lạnh
"Rồi Cún thấy một chiếc thang. Chiếc thang đặt cạnh cái cây. Chiếc thang đã bị gãy."
Miu và Cún: Miu đâu rồi nhỉ?
"Mai rất vui vì đã chọn được đồ dùng cần thiết. Giờ thì bạn đã sẵn sàng bước vào năm học mới rồi."
Chào đón năm học mới
"Khi đã cập bờ an toàn, hai bạn phá lên cười vui vẻ!"
Vịt Con và Gà Chíp
"Và đêm đó, Chuột đã có một giấc ngủ vô cùng ấm áp và dễ chịu. Ngủ ngon nhé, chú Chuột."
Nhà mới của Chuột
"Veha thức dậy thật sớm và nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời thật tĩnh lặng và trong xanh. Quả là một ngày đẹp trời để bay! Cả tuần vừa rồi, Veha và bạn của cậu là Akra đã thử nghiệm những bản thiết kế máy bay giấy và cuối cùng họ đã tìm ra bản tốt nhất dành cho cuộc thi ngày hôm nay."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Chậm thôi con,” mẹ thở dài. “Nhớ là hôm nay chú Borey sẽ đến đấy nhé!” Chú Borey là lí do khiến Veha mê mẩn máy bay. Chú là phi công và chú đã dành nhiều giờ đồng hồ để kể cho Veha về các hành trình của chú trong buồng lái và đến thăm những vùng đất xa xôi. Veha nghĩ chú Borey có công việc tuyệt vời nhất trên thế gian!"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Veha!” Một giọng nói quen thuộc vang lên. “Cháu ổn chứ?” Chú Borey chỉn chu trong trang phục phi công, đầu đội mũ tiến lại gần Veha. “Chú cứ nghĩ sẽ được nhìn thấy nụ cười tươi của cháu cơ đấy.” “Bạn Akra muốn gấp kiểu máy bay siêu lượn thay vì máy bay phản lực, cho nên bạn ấy đã bỏ cuộc ạ.” Veha trả lời. “Giờ thì cả ngày hôm nay đã bị phá hỏng! Cháu sẽ không được đến sân bay và chơi phi máy bay nữa.”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Một phi công cũng cần có khả năng làm việc tốt trong nhóm nhỏ nữa,” chú Borey tiếp lời. “Cháu đã từng lắng nghe Akra chưa? Cháu nghĩ bạn ấy cảm thấy thế nào?” “Cháu đã chặn lời của Akra và không để cho bạn chia sẻ ý kiến,” Veha buồn bã. “Đó là một điều không tốt ạ.” “Hãy đi tìm Akra đi," chú Borey gợi ý."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Veha đi tới chỗ Akra và xin lỗi vì đã không lắng nghe bạn. Cậu vẫn muốn chơi với Akra và Akra cũng muốn làm bạn với cậu."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"“Nhưng bọn cháu nên chọn chiếc máy bay nào để tham gia cuộc thi ạ?” Veha hỏi chú Borey. “Các phi công luôn phải xem xét điều kiện thời tiết và điều chỉnh kế hoạch cho phù hợp,” chú Borey đáp. “Chiếc cánh dài của máy bay siêu lượn sẽ tạo ra nhiều lực nâng hơn,” Akra nói. “Chúng ta đã biết đấy là cách để chiếc máy bay bay ổn định trên bầu trời!”"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
""Quả là một cú phóng tuyệt vời!” Veha trầm trồ. “Cậu làm được rồi!” “BỌN MÌNH đã làm được!” Akra đáp lại. “Thiết kế của bọn mình là đỉnh nhất!” Veha và Akra vô cùng phấn khởi. “Chúng ta sẽ đến sân bay!” Đôi bạn reo lên với nhau. “Và một ngày nào đó, các con sẽ là những phi công tuyệt vời,” chú Borey mỉm cười hài lòng."
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Cảm ơn bạn đã đọc truyện!"
Chiếc máy bay tuyệt nhất
"Nhảy, nhảy, nhảy! Ôi không! Bạn Thỏ nhảy nhanh quá! Bạn ấy đã làm rơi một tờ thông báo mất rồi!"
Không được rung chuông!
"Nhảy, nhảy, nhảy! Thỏ đã đến chỗ cái chuông. Dán thông báo thôi!"
Không được rung chuông!
"Ùmmm! Vo ve! Vo ve! Giờ Hổ và Thỏ đã biết vì sao không được rung chuông rồi."
Không được rung chuông!
"Nếu như con mèo không bị mắc trên cây thì em đã không phải bắc thang trèo lên cứu nó."
Lỗi tại con mèo!
"Nếu em không phải bắc thang để trèo lên cứu con mèo thì em đã không phải sửa cái thang. Và nếu không phải sửa cái thang thì em đã không đánh thức em bé nhà em."
Lỗi tại con mèo!
"Nếu em không đánh thức em bé thì mẹ em đã không phải vội vàng chạy ra khỏi bếp. Nếu mẹ không phải vội vàng chạy ra khỏi bếp thì con khỉ không thể vào được trong bếp."
Lỗi tại con mèo!
"Nếu con khỉ không lẻn vào nhà em thì đồ ăn sẽ không bị nó chén hết. Mà nếu đồ ăn không bị khỉ chén hết thì bố em đã không phải đi mua bánh mì roti và cà ri gà tại cửa hàng trà."
Lỗi tại con mèo!
"Nếu bố em không đi mua bánh mì roti và cà ri gà ở cửa hàng trà, thì con chó đã không đi theo bố về nhà."
Lỗi tại con mèo!
"Nếu con chó không đi theo bố về nhà, thì nó đã không gặm mất bài tập của em."
Lỗi tại con mèo!
"Em muốn nói là con chó đã gặm mất bài tập của em sao?"
Lỗi tại con mèo!
"Khỉ đã trèo lên ngọn cây. Tê giác vui mừng khôn xiết. " Bạn Khỉ, bạn có một cái đuôi thật dài!" cô bé gọi với lên. "Tớ có thể nhìn thấy nó rất rõ!" Còn Sóc đã ẩn mình trong thân cây. Tê giác cười. "Sóc ơi, tớ có thể nhìn thấy cái đuôi bông xù của cậu!""
Trốn Tìm
"Thỏ đang lo lắng trốn trong một cái hang. Còn bên ngoài, Nhím đã phủ đầy hoa lên người. Tê giác tìm thấy chúng ngay lập tức. "Nhím và Thỏ! Hai bạn sao có thể trốn ở những nơi rõ ràng như vậy chứ?" Tê giác cười khúc khích."
Trốn Tìm
"Còn Vẹt lại tự tin ẩn mình trên một cành cây. Nhưng lông của ấy rất sáng nên việc tìm ra cậu ấy dễ ợt. Thế là Tê giác đã tìm thấy một nửa số động vật tham gia trò chơi rồi!"
Trốn Tìm
"Rùa thì ẩn mình trong cái mai của mình, giả vờ như một tảng đá. Phía đối diện, Ếch náu mình giữa một đám bụi rậm. Nhưng Tê giác đã nhìn thấy cả hai."
Trốn Tìm
"Tê giác tìm kiếm Thằn lằn ở khắp mọi nơi. Chẳng bao lâu sau, bàn chân của cô bé đã mỏi rã rời!"
Trốn Tìm
"Cuối cùng, Tê giác cúi đầu nhìn xuống hồ. Đột nhiên, cô bé kêu lên, "Tắc kè! Tớ đã tìm thấy cậu!" Tắc kè cười toe toét. "Tớ đã trốn ngay trên sừng của cậu đây này! Khá thiên tài, phải không nào?""
Trốn Tìm
"Tê Giác cười. Giờ thì cô bé không còn cảm thấy ngại ngùng nữa. "Bây giờ đến lượt tớ đi trốn còn các cậu phải đi tìm tớ. Tớ đã biết mình sẽ trốn ở đâu rồi!""
Trốn Tìm
"Em nhớ lại câu chuyện và thử trả lời các câu hỏi sau nhé: 1. Tại sao Khỉ con, Sóc và Chuột lại cười lớn khi nhìn thấy Thỏ Nâu? 2. Tại sao Thỏ Nâu thấy buồn? 3. Bác Nhím đã nói gì với Thỏ Nâu? 4. Hãy kể về những chú thỏ mà em đã được thấy xem nào!"
Tớ chính là Thỏ đây!
"Sau sáu tiếng, chúng tôi đã tới Ngôi nhà mới, khoảng không trên trời Trạm Vũ trụ - chính là tên gọi; Xin chào nhé, nơi chốn đẹp tươi!"
Chuyến du hành mừng sinh nhật
"Bạch tuộc đã thắng cuộc. Chúng đúng là bậc thầy ngụy trang. Cá chìa vôi cũng rất giỏi ngụy trang. Đố bạn tìm ra hai con cá chìa vôi ma đang ẩn trong bức hình này đấy!"
LẶN BIỂN!
"Những tưởng chuyến lặn biển đến đây đã thành công lắm rồi, chúng tôi lại được gặp một con cá cúi đang gặm cỏ biển."
LẶN BIỂN!
"Hoa thức dậy rất sớm để diện bộ váy mới. Sau đó, cô ấy rảo bước tới lễ hội mùa xuân, đây chính là khoảnh khắc cô đã chờ đợi cả năm trời. Nhưng thật không may, trên đường đi, cô bị trượt chân và ngã. Thế là cả người cô lấm lem toàn bùn đất."
Chiếc váy lễ hội
"Mai dụi mắt không tin nổi. "Làm sao cậu có thể bước ra khỏi câu chuyện được thế?" "Tớ cũng không rõ lắm. Tớ chỉ biết tớ rất tức giận vì cậu đã làm bẩn chiếc váy của tớ!" Hoa đáp."
Chiếc váy lễ hội
"Hoa nhảy ra khỏi câu chuyện một lần nữa với vẻ mặt tràn đầy thất vọng, "Tay của tớ đã rã rời vì phải quay tay cầm, vậy mà khi chiếc váy vừa khô thì cậu lại khiến trời mưa. Giờ thì tớ sẽ bỏ lỡ buổi lễ hội mất thôi!""
Chiếc váy lễ hội
"Mai chờ Hoa quay lại câu chuyện, nhưng cô không chịu. Cuối cùng, đã đến giờ Mai phải đi học. Sau khi trở về nhà, ăn tối, đi ngủ, rồi thức dậy, Mai thấy Hoa vẫn ngồi trên cuốn sách và đang ăn kẹo!"
Chiếc váy lễ hội
""Đúng vậy. Váy của họ đều đã cũ và rách. Họ xứng đáng có một chiếc váy mới hơn tớ. Có một chiếc váy xinh đẹp đã khiến tớ rất vui rồi.""
Chiếc váy lễ hội
"Nhưng Hoa vẫn không chịu trở lại cuốn sách, viện cớ rằng: "Tớ đã no căng bụng vì ăn quá nhiều kẹo tối qua rồi. Với lại, vẫn còn bánh dính trên váy của tớ. Tớ không thể chụp ảnh trong bộ dạng này được!""
Chiếc váy lễ hội
"Hoa quay trở về nhà thì phát hiện gia đình cô đã mua một chiếc máy giặt mới rất thú vị. Mẹ của Hoa nói: "Chiếc máy giặt này vừa giúp con tập thể dục một chút mà lại vừa giúp tiết kiệm nhiều thứ.""
Chiếc váy lễ hội
"Chỉ ba mươi phút sau, chiếc váy của Hoa đã sạch sẽ trở lại và cô chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vời đến thế. Hoa quay lại lại lễ hội vừa kịp giờ và chụp ảnh cùng bạn bè của mình."
Chiếc váy lễ hội
"Sau khi hoàn thành câu chuyện, Mai nhận ra rằng cô bé có một vài việc quan trọng cần làm. Mai nhặt những chiếc váy đã bị ném trên sàn nhà lúc nãy, treo một ít vào tủ quần áo, và cất một vài chiếc khác vào trong túi. Sau đó, cô bé bước ra khỏi phòng với nụ cười tươi trên khuôn mặt."
Chiếc váy lễ hội
"Sụt xịt, sụt xịt. "Giỏi lắm, Minh" Sụt xịt, sụt xịt. "Cậu đã làm được rồi, Phương!""
Sổ mũi
"Trong nháy mắt, Henry nhận ra mình đã an toàn trở về phòng "Chà! Giấc mơ thật kì lạ. Và chỉ một giây thôi cũng đủ để thay đổi mọi thứ!" Henry nhận ra. "Thật là thú vị khi có thể đo đếm thời gian bằng chiếc đồng hồ đơn giản này. Mình nghĩ nên trả Kim Giây về đúng vị trí.""
Chuyến du hành thời gian
"Buổi sáng hôm ấy, ti vi đưa tin tháp đồng hồ Big Ben dừng hoạt động lần đầu tiên sau một trăm năm mươi tám (15 8) năm. Đó chính là nơi Henry đánh rơi chiếc giày. Henry không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. "Đây là sự thật ư? Chiếc giày của mình đã bị kẹt trong đồng hồ Big Ben thật á?" Chỉ thời gian mới có thể giúp cậu trả lời… hoặc có lẽ là Kim Giây!"
Chuyến du hành thời gian
"Cảm ơn bạn đã đọc truyện!"
Chuyến du hành thời gian
"Bạn ấy có một mình. Cả nhà đã bơi đi mất mà không đợi bạn ấy rồi."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
""Vậy thì đúng rồi, bà có thấy gia đình của con đấy! Họ đã đi khắp nơi tìm con đấy, cô gái nhỏ. Nghe này, gia đình con đang ở hạ lưu sông đấy. Con có nghe tiếng họ không?""
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Chẳng mấy chốc, Ghum Ghum đã chạm đến bờ cát. Bạn ấy bò lên mệt mỏi sau cả một quãng đường dài bơi lội."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
""Chào mừng con về nhà, Ghum Ghum! Con đã đi những đâu thế?" - Ba hỏi."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
""Con đã hoàn thành một chuyến phiêu lưu rất vẻ vang đó ba! Và ngày mai con muốn đi nữa!" - Ghum Ghum cười hạnh phúc."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum
"Ghum Ghum sống gần con sông hùng vĩ Ganga với một gia đình cá sấu ồn ào to lớn. Bạn ấy đi bơi mỗi ngày để bắt cá và côn trùng cho bữa trưa. Ghum Ghum đã tất cả các loài sinh vật trong khi bơi: cá heo, rái cá, ốc, thủy cầm, người câu cá trên thuyền, trâu, rắn, và còn nhiều nữa."
Chuyến phiêu lưu vẻ vang của Ghum Ghum